Thứ Ba, 15 tháng 4, 2008

CHUA NHAT IV - NAM A

Ngày 13 Tháng 4, Năm 2008

NGƯỜI CHĂN CHIÊN VÀ KẺ TRỘM

Chúa Nhật IV Phục Sinh – Năm A

Hôm nay Hội Thánh mừng Lễ Chúa Chiên Lành và cầu nguyện cho ơn kêu gọi. Vậy Chúa Chiên Lành là ai và cầu nguyện cho ơn kêu gọi là gì?

Thường khi nói đến chủ chăn hay chúa chiên là chúng ta nghĩ ngay đến các Giám Mục và Linh Mục. Cũng thế, khi nói đến ơn kêu gọi là chúng ta nghĩ đến ơn gọi Linh Mục và tu sĩ. Có thật sự Chúa chỉ trao nhiệm vụ chăn chiên cho hàng giáo sĩ và chỉ gọi người ta đi tu mà thôi không, hay là Người còn gọi và trao nhiệm vụ này cho nhiều người khác nhau? Còn ai là kẻ trộm?

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói rõ: “Ta là cửa chuồng chiên.” Để hiểu thế nào là cửa chuồng chiên, chúng ta nên biết rằng vào thời Chúa Giêsu ở Palestine, nghề chăn chiên là nghề du mục. Người chủ chiên và những người chăn chiên làm việc cho ông dẫn chiên đi khắp nơi để ăn cỏ và tìm nước uống. Đêm đến thì chiên được quây vào một chỗ và chỉ có một lối vào. Thay vì cổng thì người chủ chiên nằm ngay ở lối vào này. Ai muốn vào đàn chiên thì phải đi qua lối này. Nếu xé rào mà vào thì là kẻ trộm.

Chỉ có một Chúa Chiên Duy Nhất là Đức Kitô

Dựa vào Lời Chúa hôm nay, chúng ta có thể khẳng định rằng ngoài Đức Kitô ra thì không còn có một Chúa chiên nào khác. Người là cửa duy nhất để vào đàn chiên. Ai muốn làm con chiên của Người thì phải nghe tiếng Người và đi theo Người. Nhưng Chúa chiên thường cũng có nhiều người khác phụ Người mà chăn chiên. Ai muốn chăn chiên cho Người thì phải qua Người mà ra vào đàn chiên. Nghĩa là phải phục vụ vì danh Chúa.

Tất cả chúng ta được mời gọi làm kẻ chăn chiên cho Người

Không phải chỉ có các giáo sĩ và tu sĩ mới được mời gọi làm kẻ chăn chiên cho Chúa mà tất cả chúng ta, qua Bí Tích Thanh Tẩy, cũng được Chúa mời gọi làm người chăn chiên cho Người, mỗi người trong phạm vi và hoàn cảnh của mình.

  1. Nếu còn độc thân thì con chiên của chúng ta chính là linh hồn, thân xác và tương lai của chúng ta. Chúa mời gọi mỗi người chúng ta làm chủ chính mình và quy hướng tất cả về Chúa.
  2. Nếu có gia đình thì đàn chiên mà Thiên Chúa trao cho chúng ta chính là gia đình và con cái chúng ta.
  3. Nếu là Giáo Lý viên, thầy cô, hay người lãnh đạo các đoàn thể trong cộng đoàn, thì đàn chiên chính là các học sinh hay đoàn viên của các đoàn thể Chúa trao.
  4. Nếu là các Giám Mục, Linh Mục, hay tu sĩ thì đàn chiên chính là các giáo phân, giáo xứ hay cộng đoàn mà Chúa trao.

Nói tóm lại, Chúa mời gọi tất cả mọi người chăn chiên cho Người tùy theo đấng bậc của mình. Đối với Chúa, chăm sóc một đàn chiên nhỏ bé như bản thân, gia đình hay lớp học cũng quan trọng như chăm sóc một giáo xứ, một giáo phận hay cả Hội Thánh Hoàn Vũ, vì cá nhân và gia đình chính là những viên gạch căn bản để xây dựng những cơ sở khác của Hội Thánh.

Cầu nguyện cho ơn gọi

Muốn có nhiều ơn gọi tu trì thì trước hết cần phải có nhiều giáo dân thánh thiện. Cá nhân có thánh thiện thì gia đình mới thánh thiện. Và những cá nhân và gia đình thánh chính là những tác nhân mà Chúa dùng để thánh hóa xã hội như men được trộn trong bột. Những gia đình thánh thiện trong một xã hội tốt lành sẽ là những vườn ươm ơn gọi tu trì. Sở dĩ xã hội Âu Mỹ ngày nay thiếu ơn kêu gọi tu trì bởi vì gia đình và xã hội bây giờ chỉ là những vườn ươm cây cằn cỗi hoặc bị bỏ hoang.

Muốn có nhiều tín hữu và gia đình thánh thiện thì cần phải có nhiều Linh Mục, tu sĩ và Giáo Lý viên thánh thiện. Truyền đạo bằng lời nói thì thật dễ dàng, nhưng không đưa đến kết quả nếu lời nói không đi đôi với việc làm.

Vậy ơn gọi giáo dân và ơn gọi tu trì quấn quyện với nhau, bổ túc cho nhau và không thể tách rời nhau được. Nếu chúng ta cầu nguyện cho có nhiều Linh Mục thánh thiên mà quên cầu nguyện cho có nhiều giáo dân thánh thiện thì lời cầu nguyện của chúng ta khó mà thành tựu!

Chúa cần những người chăn chiên chân chính chứ không cần kẻ trộm hoặc người làm thuê

Người chăn chiên chân chính là người (1) “qua cửa mà vào”, tức là làm việc vì Chúa (Chúa là cửa), (2) sẵn sàng “hy sinh mạng sống mình cho đàn chiên,” nghĩa là biết quên mình, biết hy sinh thì giờ, tiền bạc, danh vọng và ngay cả mạng sống mình cho những ngưởi Chúa trao phó cho mình. Họ không hành động như kẻ trộm hoặc kẻ làm thuê.

Kẻ trộm: Như Chúa đã nói, những người “không qua cửa mà vào chuồng chiên thì kẻ trộm cướp” (Ga 10:1). Tất cả những ai làm việc cho Chúa vì mục đích riêng chứ không phải để vinh danh Chúa đều bị Chúa coi như kẻ trộm vì đã “không qua cửa mà vào.” Những người ấy không những chỉ ăn trộm và hại chiên mà còn ăn cắp cả vinh danh của Thiên Chúa.

Kẻ làm thuê: Một người làm thuê không phải là mục tử, và đàn chiên không phải là của anh ta, nên khi thấy sói đến thì anh ta bỏ đàn chiên mà chạy trốn. Nên sói bắt chiên và làm chúng bị tan tác, vì anh ta làm thuê nên không lo lắng gì cho đàn chiên” (Ga 10:12-13). Tất cả những ai làm việc cho Chúa mà còn mong muốn được tiếng khen hay phần thưởng, hoặc muốn được thấy kết quả, đều là những kẻ làm thuê, vì mong được chủ trả lương.

Ngày xưa mỗi khi nói đến ơn gọi, thường người ta chỉ nghĩ đến ơn gọi tu sĩ mà quên rằng ơn gọi chính của mọi Kitô hữu là ơn gọi nên thánh. Nên thánh là trở nên giống Chúa Giêsu, Vị Mục Tử Nhân Lành. Nên thánh là theo gương Chúa Giêsu, chết cho tội lỗi để sống lại với Người. Nên thánh là vác thập giá mình hằng ngày mà theo Chúa. Và hôm nay Hội Thánh nhắc nhở cho chúng ta là hãy “qua cửa mà vào” nghĩa là chỉ phục vụ những người Chúa trao phó cho chúng ta vì một động lực duy nhất là yêu Chúa và làm vinh danh Chúa mà thôi. Có như thế chúng ta cũng nên giống Chúa làm mục tử nhân lành nơi đàn chiên nhỏ bé mà Người trao phó cho chúng ta. Một khi bản thân chúng ta được thánh hóa, thì gia đình chúng ta và xã hội này cũng được thánh hóa, và như thế vườn ươm ơn kêu gọi tu trì của Hội Thánh lại trở nên mầu mỡ.

Lạy Chúa xin thánh hóa mỗi người chúng con, đặc biệt là các Linh Mục của Chúa để chúng con trở thành những người chăn chiên tốt lành, biết làm mọi vì yêu mến Chúa chứ không phải như kẻ trộm có những ẩn ý riêng tư, hay như người làm thuê chỉ mong được thưởng mà thôi. Amen.

Không có nhận xét nào: